Trắng đêm ở chốt – Công ty bảo vệ SBC
Công ty bảo vệ SBC –Sau khi được nhận ngay vào làm bảo vệ, ngày hôm sau PV Thanh Niên liền được điều đi bảo vệ mục tiêu.
Một ngày ở mục tiêu
Để chuẩn bị cho ngày hôm sau vào công việc bảo vệ, buổi tối tôi mang quần áo mua sẵn để cài cầu vai, quân hàm và mặc thử. Áo thì không sao nhưng khi mặc thử quần, chao ôi nó chẳng giống ai vì vừa rộng lại vừa dài. Báo hại tôi và vợ phải mất cả tiếng đồng hồ sửa đi sửa lại nhưng cuối cùng thì cũng không thể mặc được. Chấp nhận vi phạm kỷ luật của công ty, tôi lấy quần mình thay thế.
Đúng 7 giờ 30 sáng 27.8, tôi được dẫn lên mục tiêu bảo vệ là tòa nhà tọa lạc trên đường Trương Định, Q.3. Đây là tòa nhà 5 lầu có 7 phòng cho người nước ngoài thuê và gia đình chủ nhà. Tôi được hướng dẫn tận tình về công việc của người bảo vệ tòa nhà, từ việc đóng mở cổng khi xe ra vào, ghi tên người ra vào tòa nhà và quét sân. Ở đây thường xuyên có 2 bảo vệ trực 24/24 giờ.
Cứ thế suốt từ sáng cho đến chiều, tôi được hướng dẫn cách mở cổng sao cho nhanh để ông chủ không phật ý, tên những người hay ra vào tòa nhà, đèn để chủ nhà đánh xe hơi vào, xe Honda đến xếp ngay ngắn lại, thấy sân dơ là phải quét ngay, đặc biệt là xe Honda của ông chủ phải thường xuyên quay đầu ra ngoài để khi ông chủ ra là chỉ việc ngồi lên… “Ông chủ này khó tính lắm, làm bảo vệ ở đây cực lắm, đọc báo không dám đọc. Sáng ra khi nhận báo tôi chỉ dám lướt qua rồi cất ngay không là họ báo về công ty liền. Còn ngồi một chỗ cũng không được, phải đi lại và đặc biệt là hiểu được ý ông chủ mới làm được lâu…” – người bảo vệ cùng tôi tâm sự.
Trắng đêm
Xong việc ở một công ty, chiều 28.8, tôi quyết định cầm thêm giấy thông báo mà Công ty Tây Bình Tây Sơn đưa, xuống Hóc Môn gặp anh Trần Đồng là đội trưởng đội bảo vệ thuộc khu vực Q.12 và H.Hóc Môn để tiếp tục nhận việc. Anh Đồng hẹn tôi có mặt ở cổng Công ty TNHH Daewoong Việt Nam có trụ sở ở ấp 4, xã Đông Thạnh (H.Hóc Môn). Xem xong giấy thông báo của công ty gửi xuống, đội trưởng Đồng ra mệnh lệnh: “Đúng 10 giờ 30 sáng mai tới đây anh phân việc cho, nhớ mặc đồng phục đầy đủ”.
10 giờ 30 sáng 29.8 với đồng phục của Công ty bảo vệ Tây Bình Tây Sơn tôi đến gặp anh Đồng và sau đó anh Đồng giao tôi cho ca trưởng Danh đang làm nhiệm vụ ở Công ty Daewoong. Hỏi tôi qua loa, bảo vệ Danh cắt luôn cho tôi đi ca đêm bắt đầu từ 22 giờ đến 6 giờ sáng hôm sau. “Đúng 21 giờ 45 tối nay phải có mặt để nhận ca” – bảo vệ Danh nói. Đúng giờ, tôi có mặt để nhận ca. Ca của tôi gồm 3 bảo vệ là Quý (ca trưởng), Hào và tôi. Qua tìm hiểu thì Công ty Tây Bình Tây Sơn luôn có 9 người chia làm 3 ca để bảo vệ cho Công ty Daewoong. Hiện tại chỉ có 6 người và cả tôi mới là 7 nên thiếu bảo vệ vì vậy một số bảo vệ phải làm tăng ca, thậm chí 16 tiếng/ca. Ca mà tôi được cắt làm việc là ca đêm nên toàn bộ công ty không một bóng người, chỉ có 3 bảo vệ chúng tôi. Càng về khuya trời càng lạnh, những bầy muỗi bắt đầu tấn công chúng tôi khiến không ai có thể đứng yên một chỗ. Để giải tỏa đàn muỗi, chúng tôi liên tục thay nhau cầm đèn pin đi tuần quanh công ty. Khi kim đồng hồ bước sang ngày mới, ca trưởng Quý gọi vào chốt ăn đêm tự túc, lúc này biết tôi là lính mới nên Quý thật thà chỉ dẫn: “Nếu có nằm một lát cho tỉnh thì nằm ở đây này, coi chừng camera của công ty kia kìa”. Vừa nói Quý vừa chỉ tay về hướng một camera đen ngòm gắn ở trên cao đang đảo quanh, quan sát hành động của mọi người ra vào công ty… Tôi cầm đèn pin đi tuần tra liên tục cho đến lúc trời tảng sáng, trưởng ca Quý dẫn tôi đi tắt hàng loạt bóng điện quanh và trong công ty, dẫn đi mở khóa từng nhà kho, xưởng để đầu giờ sáng công nhân vào làm việc. Đến đúng 6 giờ, 3 bảo vệ khác do Danh là ca trưởng vào nhận ca do mình phụ trách.
Mồi cho muỗi
Rút kinh nghiệm khi đi làm ca đêm ở Công ty Daewoong bị muỗi cắn quá, vì vậy tối 2.9 khi vào ca đêm tại Xí nghiệp đầu máy Sài Gòn (trụ sở ở Q.3) do Công ty Nam Hải Sơn điều đến, tôi chuẩn bị nhang muỗi đầy đủ. Trước khi đi trực, một đồng nghiệp từng canh chốt này cảnh báo với tôi bằng hai cánh tay đỏ mọng vì bị muỗi đốt. Khi vào ca trực, cả một khu vực rộng lớn gồm xưởng bánh xe, xưởng động cơ và xưởng đầu máy bốn bề là cỏ dại, ếch nhái kêu inh ỏi. Tổ trưởng Hưởng giao cho tôi giữ một đèn pin để canh chốt cuối xí nghiệp sát với nhà dân và giao nhiệm vụ liên tục đi tuần quanh xưởng, còn tổ trưởng thì nằm ở chốt gần với khu trung tâm. Đúng 22 giờ, với nghiệp vụ bảo vệ là con số không, tôi phải canh chốt bên cạnh là những đường ray cỏ mọc um tùm, những hồ nước bỏ hoang, ếch nhái và côn trùng kêu inh ỏi.
Nghe hơi người, những đàn muỗi bắt đầu tấn công, tôi lấy nhang muỗi ra mồi lửa. Nhưng dù khói nhang muỗi nghi ngút nhưng từng đàn muỗi cứ lao vào người tôi mà đốt. Tôi tiếp tục mồi thêm 2 vòng nhang nữa để bủa vây 3 hướng nhưng cuối cùng thì cũng bất lực bởi đàn muỗi đói, chúng cứ lao vào tấn công khiến hai cánh tay tôi đầy dấu tích.
Không thể ngồi một chỗ, tôi phải liên tục đi tuần quanh các xưởng như tổ trưởng đã phân công, cho đến 2-3 giờ sáng. Nhiều lần tôi đi tuần đến chốt của tổ trưởng (ở gần khu trung tâm) thì thấy vị này đã căng màn ngủ ngon lành như không hề biết mình đang làm nhiệm vụ… Cứ như vậy tôi thức trắng đêm cho tới sáng đi tuần bảo vệ mục tiêu. Đến khi mọi người trong xí nghiệp bắt đầu dậy đi tập thể dục thì tổ trưởng mới đạp xe đi tuần đến chốt của tôi… Đúng 6 giờ sáng, tôi và tổ trưởng Hưởng bàn giao lại cho bảo vệ tên Quân vào ca ngày, tôi dắt xe qua cổng xí nghiệp đầu máy hoàn thành thêm một ca đêm nữa trong “sự nghiệp” làm bảo vệ của đời mình…
Phóng sự điều tra của Hoài Nam
Theo TNO
Công ty bảo vệ SBC